👯 Tiểu Tình Thơ Của Kỷ Tiên Sinh
Mấy ngàn năm sau, thiếu niên cô nhi Trần Trường Sinh mười bốn tuổi, vì chữa bệnh cải mệnh rời khỏi sư phụ của mình, mang theo một tờ hôn ước đi tới thần đô, từ đó mở ra một hành trình quật khởi của nghịch thiên cường giả. Review:
Vốn biết đến là ông hoàng của thi ca lãng mạn và cũng là một trong những tác giả tiêu biểu nhất của phong trào thơ mới. Ông mang ngọn gió rạo rực, thiết tha, nồng cháy, khao khát yêu thương đến cho thi ca. Thơ Xuân Diệu là "vườn mơn trớn", ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị. » Những bài thơ nổi bật của Xuân Diệu: Vội vàng
Mô phỏng một tiểu hành tinh lớn đâm vào Trái đất, mưa lửa và các mảnh vỡ ở khắp mọi nơi. Thay vì xóa sổ Trái đất, các nhà khoa học đưa ra giả thuyết rằng, một phần lõi và lớp phủ của Theia hợp nhất với hành tinh của chúng ta, vẫn tồn tại trong những năm tới
Mối si tình dành cho thế tử Yến Tuân khiến nàng tổn thương. Trong ngày đại hôn, Yến Tuân tạo phản, công chúa bị hãm hiếp khiến nàng càng căm hận Sở Kiều, luôn tìm cơ hội trả thù. Nhan sắc ngọt ngào của nàng thơ 32 tuổi. Cô được đánh giá là diễn viên có khả năng diễn xuất tốt.
Hạnh phúc trong tình yêu không chỉ là những năm tháng hẹn hò cuồng nhiệt của tuổi trẻ mà cho đến khi về già, chúng ta vẫn luôn được nửa kia yêu thương, luôn ở b Xúc động ông bố đi nhặt ve chai để mua đồ tẩm bổ cho con gái mới sinh Mới Cha mẹ là những người duy nhất trên thế giới này không hề toan tính với con cái của mình.
Văn mẫu tiểu học. Văn mẫu lớp 2; Văn mẫu lớp 3; Văn mẫu lớp 4; Văn mẫu lớp 5; Hơn 30.000+ bài viết văn hay của học sinh trên toàn quốc đang chờ bạn khám phá! Phân tích bài thơ Tự Tình 2 của Hồ Xuân Hương hay nhất
Nước tiểu trắng đục như sữa trong thời gian dài, người bệnh được chẩn đoán mắc bệnh đái dưỡng chấp. Bệnh do nhiễm giun chỉ, có thể tồn tại trong cơ thể người đến hàng chục năm. Bệnh nhân N.V.A (80 tuổi) đi tiểu ra nước tiểu có màu trắng đục như sữa hơn 1
Bài thơ về tiểu đội xe không kính. Người đăng: vodanhtran vào lúc 22:05. Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest.
Hỏi đáp về bài thơ Khóc Dương Khuê. 1. Tóm tắt nội dung bài học. 1.1. Nội dung. Tình cảm thống thiết của nhà thơ đối với người bạn tri kỉ của mình, một tình bạn đẹp, chân thành và cao quý. 1.2. Nghệ thuật. Chú ý một số thủ pháp nghệ thuật được sử dụng trong
kirMx. Xuyên qua cửa sổ sát đất lớn ở phòng bao tầng 28, có thể thu hết tất cả cảnh tượng diễn ra trong phòng tiệc vào đó có một bóng người màu trắng như phiên tiên đi qua đi lại giữa đám người muôn hình muôn vẻ, như đang tìm thứ gì đó. Mái tóc dài mềm mượt màu đen hơi tung bay theo nhịp bước của cô, nhìn giống như tiên tử đi lạc chốn nhân gian, thuần khiết không nhiễm bụi trần."Kiều tiểu thư, cô rất thông minh."Cô biết, cô nói như vậy ở giữa đám đông, làm anh không cách nào cự tuyệt."Không có cách nào cả, tại bị anh cho ăn canh bế môn quá nhiều lần, nên tôi chỉ có thể tìm anh ở trong bữa tiệc, Kỷ tiên sinh cũng ngàn vạn lần đừng chê bai!"Người đàn ông đi tới trước cửa sổ sát đất, kéo ghế ăn ra ngồi xuống, vắt chéo hai chân, lấy một điếu thuốc từ trong bao thuốc lá ra châm “Kiều tiểu thư ba lần bốn lượt đến tìm tôi, rốt cuộc là có chuyện gì?""Không nói dối anh, đêm khuya hôm trước, người đưa tiểu thư Kỷ Hàm nhảy xuống biển về Kỷ gia, là tôi."Anh nghe xong, trên khuôn mặt lạnh lùng vẫn giữ nguyên vẻ không thể nào đoán ra được cảm xúc, làm người không đoán ra được bây giờ anh đang có tâm tình lúc lâu sau, anh khẽ phả ra làn khói mù “Cô muốn bao nhiêu?"Đôi mắt đen của Kiều Mạn dần tràn đầy ý cười, sống mũi cao và đôi môi hơi mím tạo thành vẻ hoang mang lại thêm phần ngây nắm bàn tay, giống như không biết phải làm sao."Phải làm gì đây, Kỷ tiên sinh, Kiều gia chúng tôi có tiền, tôi không hề thiếu!"Kỷ Vân Thâm hơi nhíu mày, ánh mắt tràn đầy giễu cợt “Đừng nói với tôi là cô đến tìm tôi, chỉ để nói cho tôi biết, Kỷ gia chúng tôi thiếu ân tình của cô?"Vẻ mặt thành thật lại hơi có ý cười của Kiều Mạn đập vào mắt người đàn làn khói thuốc mờ ảo, anh hơi nheo mắt lại, chân chính nghiêm túc quan sát người phụ nữ đối diện tầng lớp thượng lưu vẫn luôn lưu truyền chuyện Kiều Mạn phẫu thuật thẫm mỹ, hút thuốc uống rượu, tính khí thất thường kiêu ngạo bốc lửa, nói năng thô tục, cuộc sống riêng hỗn loạn…Hôm nay gặp được, anh đã hoàn toàn chứng thực một câu nói, tin vịt không thể nhất có một phần không thể tin."Nếu chỉ là Kỷ gia thiếu ân tình của tôi, tôi không cần phải tìm Kỷ tiên sinh, tôi có thể đi tìm Kỷ lão phu nhân, xét cho cùng, bà ấy có thể cho tôi được nhiều hơn so với anh, đúng không?"Kỷ Vân Thâm đưa tay búng tàn thuốc lá, đột nhiên cười nói “OK, Kiều tiểu thư, tôi thiếu nhân tình của cô, cô muốn cái gì?"Cô nở nụ cười rạng rỡ, nói thẳng chuyện mình muốn “Tôi muốn... thân phận Kỷ phu nhân."Kỷ Vân Thâm vẫn giữ nguyên cử chỉ ưu nhã và nét mặt ôn hòa, tuy nhiên giọng điệu thoáng nhạt đi, xen lẫn khí thế sắc bén không thể bỏ qua."Bằng vào chuyện đó... cô đến đây đòi quyền sở hữu danh phận Kỷ phu nhân với tôi."Anh lười biếng dựa vào hướng lưng ghế, ánh mắt thâm thúy, môi mỏng khẽ cong lên “Có phải Kiều tiểu thư quá tham lam rồi hay không?"Nói cách khác, ở trong mắt Kỷ Vân Thâm đã gần ba mươi tuổi, gặp đủ mọi loại người ngoài xã hội, Kiều Mạn muốn nói điều kiện với anh là còn quá non Mạn cũng không thèm quan tâm, mà nghiêng đầu cười cười, nhẹ nhàng, chậm rãi nói ra từng câu từng chữ “Đêm hôm đó, tiểu thư Kỷ Hàm uống rượu, trong lúc say rượu, cô ấy luôn miệng gọi tên Kỷ tiên sinh..."Ai có thể ngờ, người mà viên chưởng thượng minh châu được sủng ái nhất Kỷ gia, lại thích anh trai dù hai người không có quan hệ máu mủ, nhưng càng là nhưng danh môn vọng tộc như Kỷ gia, quan niệm môn đệ lại càng sâu nặng, Kỷ Hàm có thể làm công chúa được tất cả mọi người trong Kỷ gia bưng trong bàn tay, nhưng lại không làm vợ của Kỷ Vân Thâm cần một câu lai lịch không rõ, là có thể hoàn toàn đánh cô ta trở về nguyên có một chuyện nữa, cô tin Kỷ Vân Thâm càng hiểu rõ hơn cô, nếu bí mật khổng lồ không thể không thấy được ánh sáng của nhà giàu bị vạch trần, tương sẽ vén lên cơn sóng gió lớn trong giới thượng hơn nữa, sẽ làm Kỷ Hàm mới hai mươi tuổi lún sâu vào trong tai tiếng luân lý đạo đức, có thể phân thận con nuôi của Kỷ gia này cũng chôn vùi theo đó, khó có thể xoay mình lại.
Lúc xe quay đầu, tiếng nhắc nhở điện thoại di động có tin nhắn vang lên, Kiều Mạn mở ra xem, người gửi là Tiếu Mẫn."Đúng rồi tiểu Mạn, quên nói cho con biết, căn hộ ở hồ Thanh Long đã bị dì đấu giá, làm thế nào bây giờ, tối nay con có thể không có nhà để về!"Cách màn hình, Kiều Mạn cũng có thể tưởng tượng được vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của Tiếu Mẫn lúc gửi tin nhắn biết bây giờ không phải là lúc hành động theo tình cảm, nhấn nút tắt màn hình, trong lòng tính toán nên làm tiếp theo gì....Nhà bị bán hết, cô cũng không khả năng ở lại đó may lúc trước trở về nước vội vàng, trong căn hộ không có nhiều đồ đạc của cô, chỉ có một số đồ đạc đơn giản, đơn giản thu dọn, cô kéo valy hành lý đi giày xong, cô không nhịn được quay đầu lại, nhìn căn hộ phía sau, biểu tình trên mặt có hơi phức mười lăm tuổi ấy, không thể nghi ngờ là một năm khó quên nhất trong cuộc đời của Kiều đó, Kiều Minh Chương vung tay, mua căn hộ sang trọng giá triệu đô này, tặng cho cô làm quà sinh nhật, mọi người đều nói, ông ta thật sự cưng chiều cô con gái này đến lên là năm đó, em trai Kiều Tấn bất ngờ qua đời vì tai nạn giao thông, cũng từ ngày đó, ông ta dùng thủ đoạn đê hèn nhất, ép mẹ phải ly hôn, mọi người còn nói, ông ta quá trọng nam khinh nữ, vô tình vô nghĩa, không tình có cảm gì với vợ gian trôi nhanh, từng mảnh ký ức như lướt qua trước mắt kiện ly dị náo động toàn bộ giới nhà giàu Lâm thành năm đó, đã sớm chìm trong trà dư tửu hậu của người đèn căn phòng vẫn giống như năm đó, tản ra ánh sáng vàng, ấm áp và hài hòa, tiếng cười nói của cả gia đình ngày xưa, như còn sờ sờ ở trước bây giờ, đã sớm cảnh còn người nhàng đóng cửa lại, cô bước nhanh rời đi, bóng người mảnh khảnh dần dần biến mất trong màn sương mù dày đặc....Tám giờ cửa chạm hoa rỗng màu đen từ từ mở ra, một chiếc xe Bentley màu xám tro chậm rãi lái vào biệt thự, trước ánh đèn pha, bỗng xuất hiện một bóng người màu người phụ nữ nhỏ nhắn đang dựa vào chiếc valy kéo màu hồng, cô đeo tai nghe, mi mắt cong cong nhìn chằm chằm vào màn hình, ánh sáng màn hình phản chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Vân Thâm nhấn hai tiếng còi, vang vọng khắp bên trong biệt đạp thắng xe, hạ cửa sổ xe xuống, nhìn Kiều Mạn đã đi tới bên xe, tay đang cầm điếu thuốc lá lười biếng lộ ra hơn nửa, áo sơ mi sắn cao, để lộ ra chiếc đồng hồ đeo tay cơ giới tinh tế trên cổ tay, nhìn tràn ngập hương vị thành thục."Tôi không tới lộn chỗ chứ?" Kỷ Vân Thâm nheo mắt hít một hơi thuốc lá, từng hành động cử chỉ đều mang theo vẻ lịch thiệp và tôn quý đã dung nhập vào trong xương tủy, nhàn nhạt nói “Hay là Kiều tiểu thư đến lộn chỗ?"Cô có thể nghe hiểu lệnh đuổi khách và bất mãn mơ hồ truyền ra trong lời nói của nhưng cô nghĩ tới nghĩ lui, trước mắt mà nói, đến chỗ anh tìm kiếm che chở, là lựa chọn tốt nhất của kệ thế nào, cô cũng sẽ không Mạn cúi người, đối diện với ánh mắt thâm thúy của anh, lúc nói chuyện, hai núm đồng tiền trên gò má như ẩn như hiện, lộ ra ý cười “Theo tôi được biết, để tránh tâm tư kín đáo của Kỷ lão phu nhân, sợ bà ấy phát hiện ra dấu vết giữa anh và tiểu thư Kỷ Hàm, anh luôn ở bên ngoài, rất ít khi trở về Kỷ trạch."Kỷ Vân Thâm chậm rãi dựa lưng vào ghế xe, hít một hơi thuốc, nhẹ nhàng thở ra, sau đó quan sát cô qua lớp khói mù lượn quanh “Có liên quan gì đến cô?"Người đàn ông này đã chịu ảnh hưởng của giới thượng lưu trong nhiều năm bị nhiều năm, cho dù chỉ là bốn chữ đơn giản, từ trong miệng anh nói ra, nghe phá lệ êm tai, làm lòng người nhộn tóm lại, cho dù bây giờ anh thả rắm, Kiều Mạn cũng cảm thấy thơm!
Giới Thiệu Truyện Tác giả Tần Nhược Hư Thể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp.... Văn án Đến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si mê. Mở đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng biết. Duyên số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?” Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.” Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh được. Nhưng... lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngợi. Vào ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt. ... Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu giúp. Không ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly dị. Kỷ tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.” Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!” “Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...” Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!” ...
tiểu tình thơ của kỷ tiên sinh